Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.Cũng có hôm ngủ khá say.Nhưng họ sống không bình thường.Hoặc là tôi ích kỷ, tôi bất hiếu, tôi bất cần thì những điều đó lay chuyển được tôi ư? Nếu tôi là kẻ (mà theo tôi là) chẳng ra gì như thế thì rốt cục, những sợi dây liên kết giữa họ và tôi hay giữa chúng ta không phải là tình người.Bạn mơ cái gì đó về bóng đá, cái này thì bình thường.Từ đó cháu đi đâu cũng xin phép em, có hôm nào đột xuất, cháu luôn gọi điện về.Chỉ một tiếng quát lại thôi, chúng sẽ run bắn vì bất ngờ.Không phải là rứt tung.Không không cần gì cần ai nữa.Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.
